中古音古诗词选登

From 语言维基
Jump to: navigation, search

唐代

李白《望庐山瀑布》

Muàng Lio Shän Ḃuk Bò -- Lí Ḃaak


nyit jièu hiang lo shaang zié en,

日照香爐生紫煙,

yieu kàn ḃuk bò guä̀ żen quen。

遙看瀑布掛前川。

bui liu ḋrik ḣàa sam cien qiek,

飛流直下三千尺,

ngi ȷ̈ié ngin ḣa lak giú ten。

疑是銀河落九天。

杜甫《春望》

Ḋó Buó《Qun Muàng》


Guɿk poà shän ḣa żài,ȷ̈ieng qun cáo muk xim。

國破山河在,城春草木深。

Góm ȷ̈i huaa zièn luɿ̀,ḣɿ̀n ḃiet déu giaang sim。

感時花濺淚,恨別鳥驚心。

Piong hoá lien sam nguat,gaa xio déi muàn gim。

烽火連三月,家書抵萬金。

Ḃaak ḋu sao gàang doán,ḣuɿn yiok buɿt xìng zhim。

白頭搔更短,渾欲不勝簪。


杜甫《蜀相》

ḋó bú《ȷ̈iok siàng》

ȷ̈ing siàng ṡi ḋang ḣá qiò ṡim

丞相祠堂何處尋

gím goan ȷ̈ieng ngoàai baak shim shim

錦官城外柏森森

yèng gäi biek cáo żɿ̀ qun shik

映階碧草自春色

gäk yiep ḣoang lie kung hào yim

隔葉黃鸝空好音

saam gò ḃin ḃuan ten ḣàa gèi

三顧頻煩天下計

liáng drieu kai zèi láo ȷ̈in sim

兩朝開濟老臣心

quɿ̀ shɿ muì żiep xin sen sɿ́

出師未捷身先死

ḋriang shì yeng yung luɿ̀ mán gim

長使英雄淚滿襟


杜甫《登楼》

ḋó bú 《dɿng lou》

huaa ġín gao lou xiang kaak sim,

花近高楼伤客心,

muàn ḃuang da nàn cié dɿng lìm。

万方多难此登临。

gím gong qun shik lai ten ḋì,

锦江春色来天地,

ngiok luɿ́ ḃu wɿn bièn gó gim。

玉垒浮云变古今。

bɿk ġik ḋrieu ḋèng jiung bú gái,

北极朝廷终不改,

sei shän kòu ḋào mak siang cim。

西山寇盗莫相侵。

ká len ḣóu jú ḣuaan ṡi mièu,

可怜后主还祠庙,

nyit mò leu we《liang bú ngim》

日暮聊为《梁甫吟》


白居易《長恨歌》

Ḃaak Gio Yiè《Ḋriang Ḣɿ̀n Ga》


hàn ḣoang ḋriòng shik si kɿeng guɿk,

漢皇重色思傾國,

ngiò wú da nen ġiu buɿt dɿk。

御宇多年求不得。

yiang gaa yú nió chio driáng ȷ̈ieng,

楊家有女初長成,

yiáng żài xìm guei nyin muì xik。

養在深閨人未識。

ten shaang lèi drì nan żɿ̀ kì,

天生麗質難自棄,

yit drieu suén żài guɿn wang zhik。

一朝選在君王側。

ḣoai mɿu yit sièu baak mì shaang,

回眸一笑百媚生,

liuk giung buɿ́n ḋài muo ngaan shik。

六宮粉黛無顏色。

qun ḣan siè yiok ḣuaa cieng ḋrie,oɿn żuen xuɿ́ ḣoɿt séi nging ji。

春寒賜浴華清池,溫泉水滑洗凝脂。

ȷ̈ì nyie ḃu kí gieu mu lik,xí ȷ̈ié sin ȷ̈ing ɿn ḋraak ȷ̈i。

侍兒扶起嬌無力,始是新承恩澤時。

wɿn bìn huaa ngaan gim ḃò yièu,ḃu yiong driàng noán ḋò qun sieu。

雲鬢花顏金步搖,芙蓉帳暖度春宵。

qun sieu kó doán nyit gao kí,żiong cié guɿn wang buɿt záo ḋrieu。

春宵苦短日高起,從此君王不早朝。

ȷ̈ing hoan ȷ̈ì èn mu gän ḣàa,qun żiong qun yiu yiàa juen yiàa。

承歡侍宴無閒暇,春從春遊夜專夜。

ḣòu giung gä lèi saam cen nyin,saam cen trióng ài żài yit xin。

後宮佳麗三千人,三千寵愛在一身。

gim wuk zhiang ȷ̈ieng gieu ȷ̈ì yiàa,ngiok lou èn ḃä́ zuɿ̀ ḣoa qun。

金屋妝成嬌侍夜,玉樓宴罷醉和春。

zɿ́ moài ḋéi hueng gäi liet tó,ká len goang cái shaang moɿn ḣó。

姊妹弟兄皆列土,可憐光彩生門戶。

ṡuɿ̀ lièng ten ḣàa ḃú móu sim,buɿt ḋriòng shaang nam ḋriòng shaang nió。

遂令天下父母心,不重生男重生女。

lie giung gao qiò nyip ceng wɿn,sien ngok bung pieu qiò qiò muɿn。

驪宮高處入青雲,仙樂風飄處處聞。

ḣoán ga man mú nging si driuk,żín nyit guɿn wang kàn buɿt ziok。

緩歌謾舞凝絲竹,盡日君王看不足。

ngio yiang ḃei gó ḋúng ḋì lai,gieng pà ngei ȷ̈iang wú ɿi kiok。

漁陽鼙鼓動地來,驚破霓裳羽衣曲。

giú ḋriong ȷ̈ieng kuat en ḋrin shaang,cen ẋing muàn ġiè sei nam ḣaang。

九重城闕煙塵生,千乘萬騎西南行。

cuɿ̀ ḣuaa yieu yieu ḣaang ḃuk jí,sei qut do moɿn baak yio lí。

翠華搖搖行復止,西出都門百餘里。

liuk guɿn buɿt buat mu nàai ḣa,wán druén nga mi máa żen sɿ́。

六軍不發無奈何,宛轉蛾眉馬前死。

huaa ḋèn wé ḋì mu nyin xiu,cuɿ̀ ġièu gim ziak ngiok sao ḋou。

花鈿委地無人收,翠翹金雀玉搔頭。

guɿn wang yém mièn giù buɿt dɿk,ḣoai kàn hɿet luɿ̀ siàng ḣoa liu。

君王掩面救不得,回看血淚相和流。

ḣoang ai sàn màn bung seu sak,wɿn żhàan ɿeng wu dɿng  giàm gak。

黃埃散漫風蕭索,雲棧縈紆登劍閣。

nga mi shän ḣàa xiéu nyin ḣaang,zieng ġi mu goang nyit shik ḃak。

峨嵋山下少人行,旌旗無光日色薄。

ȷ̈iok gong xuɿ́ biek ȷ̈iok shän ceng,xièng jú ḋrieu ḋrieu mò mò żieng。

蜀江水碧蜀山青,聖主朝朝暮暮情。

ḣaang giung gèn nguat xiang sim shik,yiàa wú muɿn leng ḋriang doàn xieng。

行宮見月傷心色,夜雨聞鈴腸斷聲。

ten ṡuen ḋì druén ḣoai liong ngiò,dào cié ḋriu ḋrio buɿt nɿng kiò。

天旋地轉回龍馭,到此躊躇不能去。

máa ngoai pa ḣàa nei tó driung,buɿt gèn ngiok ngaan kung sɿ́ qiò。

马嵬坡下泥土中,不见玉颜空死处。

guɿn ȷ̈in siang gò żín driem ɿi,dung muàng do moɿn sìn máa gui。

君臣相顾尽沾衣,东望都门信马归。

gui lai ḋrie wán gäi ɿi ġiù,tàai yiek ḃu yiong muì yang liú。

归来池苑皆依旧,太液芙蓉未央柳。

ḃu yiong nyio mièn liú nyio mi,doài cié nyio ḣa buɿt luɿ̀ ȷ̈ue。

芙蓉如面柳如眉,对此如何不泪垂。

qun bung ḋao lí huaa kai nyit,ciu wú ngo ḋung yiep lak ȷ̈i。

春风桃李花开日,秋雨梧桐叶落时。

sei giung nam noài da ciu cáo,lak yiep mán gäi ḣung buɿt sáo。

西宫南内多秋草,落叶满阶红不扫。

li wan ḋèi zí ḃaak buat sin,zieu ḃuang a gaam ceng nga láo。

梨园弟子白发新,椒房阿监青娥老。

ṡiek ḋèn ḣuing bui si ciéu nyien,go dɿng teu żín muì ȷ̈ieng men。

夕殿萤飞思悄然,孤灯挑尽未成眠。

ḋri ḋri jiong gó chio ḋriang yiàa,gä́ng gä́ng seng ḣa yiok ȷ̈iò ten。

迟迟钟鼓初长夜,耿耿星河欲曙天。

wan yang nguáa láang shiang ḣuaa ḋriòng,ḃuì cuɿ̀ kim ḣan ȷ̈uɿ yió ġiòng。

鸳鸯瓦冷霜华重,翡翠衾寒谁与共。

yiu yiu shaang sɿ́ biet geng nen,hun paak buɿt żɿng lai nyip mɿùng。

悠悠生死别经年,魂魄不曾来入梦。

lim ġiong ḋáo żhí ḣung do kaak,nɿng yí zieng ȷ̈ieng drì hun paak。

临邛道士鸿都客,能以精诚致魂魄。

wè gám guɿn wang drién druén si,ṡuɿ̀ gàao buang żhí yin ġin mek。

为感君王辗转思,遂教方士殷勤觅。

ḃäi kung ngiò kɿì boɿn nyio ḋèn,xing ten nyip ḋì ġiu ji bèn。

排空驭气奔如电,升天入地求之遍。

ȷ̈iàng ġiung biek lak ḣàa ḣoang żuen,liáng qiò mang mang gäi buɿt gèn。

上穷碧落下黄泉,两处茫茫皆不见。

hoɿt muɿn hái ȷ̈iàng yú sien shän,shän żài hio mu piéu miéu gän。

忽闻海上有仙山,山在虚无缥渺间。

lou gak leng lung ngó wɿn kí,ġi driung qiak yak da sien zí。

楼阁玲珑五云起,其中绰约多仙子。

driung yú yit nyin żì tàai jin,suet bu huaa màao chim chie ȷ̈ié。

中有一人字太真,雪肤花貌参差是。

gim kuat sei siang kóu ngiok guing,druén gaao siéu ngiok bào shong ȷ̈ieng。

金阙西厢叩玉扃,转教小玉报双成。

muɿn ḋáo hàn gaa ten zí shí,giú ḣuaa driàng lí mɿùng hun gieng。

闻道汉家天子使,九华帐里梦魂惊。

láam ɿi toai jím kí ḃoai ḣoai,ju ḃak ngin ḃeng yie lié kai。

揽衣推枕起徘徊,珠箔银屏迤逦开。

wɿn bìn bàn pien sin ȷ̈uè gàao,huaa goàn buɿt jiéng ḣàa ḋang lai。

云鬓半偏新睡觉,花冠不整下堂来。

bung que sien mièi pieu pieu gió,yiu ṡí ngei ȷ̈iang wú ɿi mú。

风吹仙袂飘飘举,犹似霓裳羽衣舞。

ngiok yiong żek mak luɿ̀ lan gan,li huaa yit jie qun dàai wú。

玉容寂寞泪阑干,梨花一枝春带雨。

ḣam żieng nging ḋèi ṡiàa guɿn wang,yit biet yim yiong liáng miéu mang。

含情凝睇谢君王,一别音容两渺茫。

jieu yiang ḋèn lí ɿn ài żuet,ḃung lai giung driung nyit nguat ḋriang。

昭阳殿里恩爱绝,蓬莱宫中日月长。

ḣoai ḋou ḣàa muàng nyin ḣuaan qiò,buɿt gèn ḋriang an gèn ḋrin mù。

回头下望人寰处,不见长安见尘雾。

yuɿ ziang ġiù muɿt biéu xim żieng,ḋèn ḣap gim chä giè ziang kiò。

惟将旧物表深情,钿合金钗寄将去。

chä liu yit gó ḣap yit xièn,chä bäk ḣoang gim ḣap buɿn ḋèn。

钗留一股合一扇,钗擘黄金合分钿。

ḋàn gàao sim ṡí gim ḋèn gen,ten ȷ̈iàng nyin 间 ḣoàai siang gèn。

但教心似金钿坚,天上人间会相见。

lim biet yin ġin ḋriòng giè ṡi,ṡi driung yú ȷ̈ièi liáng sim drie。

临别殷勤重寄词,词中有誓两心知。

cit nguat cit nyit ḋriang shaang ḋèn,yiàa bàn mu nyin sɿ ngió ȷ̈i。

七月七日长生殿,夜半无人私语时。

żài ten nguàn zak bí yik déu,żài ḋì nguàn we lien lí jie。

在天愿作比翼鸟,在地愿为连理枝。

ten ḋriang ḋì giú yú ȷ̈i żín,cié ḣɿ̀n mien mien mu żuet ġi。

天长地久有时尽,此恨绵绵无绝期。


李商隱《錦瑟》

Lí Xiangyín 《Gím Shit》


gím shit mu doan ngó ȷ̈ip ḣen,

錦瑟無端五十弦,

yit ḣen yit ḋruó si ḣuaa nen。

一弦一柱思華年。

zhiang shaang héu mɿung mei ḣo sep,

莊生曉夢迷蝴蝶,

muàng dèi qun sim tak ḋó gɿen。

望帝春心托杜鵑。

cang hái nguat mieng ju ḣiú luɿ̀,

滄海月明珠有淚,

lam ḋen nyit noán ngiok shaang en。

藍田日暖玉生煙。

cié żieng ká ḋái ȷ̈ieng druɿ yik,

此情可待成追憶,

jié ȷ̈ié dang ȷ̈i yí  muáng nyien。

只是當時已惘然。

賀知章《回鄉偶書》

Ḣà Drie Jiang《Ḣoai Hiang Ngú Xio》


xièu siéu lie gaa láo ḋà ḣoai,

少小離家老大回,

hiang yim muo gái bìn mao chue。

鄉音無改鬢毛衰。

nyie ḋung siang gèn buɿt siang xik,

兒童相見不相識,

sièu muɿ̀n kaak żiong ḣa qiò lai。

笑問客從何處來。

註:此詩第二句韻腳“衰chue”,與第一句、第四句韻腳“回ḣoai”、“來lai”,按照《廣韻》韻母相近但不相同。

北宋

李清照《如夢令·昨夜雨疏風驟》

Lí Ciengjièu 《Nyio Mɿung Lieng · Żak Yiàa Ḣuó Shio Bung Żhiù》


Żak yiàa ḣuó shio bung żhiù,

昨夜雨疏風驟,

Niong ȷ̈uè buɿt sieu żan ziú。

濃睡不消殘酒。

Xì muɿ̀n guén liem nyin,

試問卷簾人,

Giak ḋáo hái ḋang ɿi ġiù。

卻道海棠依舊。

Drie bú, drie bú?

知否,知否?

Ying ȷ̈ié liok ḃui ḣung shiù。

應是綠肥紅瘦。

李清照《聲聲慢》

Xieng Xieng Màan -- Lí Ciengjièu


ṡim ṡim mek mek,láang láang cieng cieng,

尋尋覓覓,冷冷清清,

cei cei cóm cóm cek cek。

淒淒慘慘戚戚。

żhàa noán ḣuaan ḣan ȷ̈i ḣoù,

乍暖還寒時候,

zuàai nan ziang sik。

最難將息。

sam boai liáng zhä́n ḋàm ziú,

三杯兩盞殘淡酒,

zim ḋek ta、muán lai bung gip。

怎敵他、晚來風急。

ngàan goà yiáa,jièng xiang sim,

雁過也,正傷心,

kiak ȷ̈ié ġiù ȷ̈i siang xik。

卻是舊時相識。

mán ḋì ḣoang huaa doai ziek,

滿地黃花堆積。

żieu żuɿ̀ soɿ́n,nyio gim ḣiú ȷ̈uɿ kom tek?

憔悴損,如今有誰堪摘。

xiú drió chong nyin,ḋuk żɿ̀ zim shaang dɿk hɿk。

守著窗兒,獨自怎生得黑。

ngo ḋung gàang gem sèi ḣú,

梧桐更兼細雨,

dào ḣoang hoɿn,dém dém dek dek。

到黃昏,點點滴滴。

ngièn cɿ̀ ḋèi,zim yit gà żhiu żì léu dɿk。

這次第,怎一個 愁字了得!

王安石《別鄞女》

Ḃiet Ngin Nió -- Ḣuang An J̈ek


ḣaang nen sam ȷ̈ip yí shuɿ wung,moán ngä́n yu xiang jié żɿ̀ gung。

行年三十已衰翁,滿眼憂傷只自攻。

gim yiàa pien jiu lai guet nyió,sɿ́ shaang żiòng cié gak sei dung。

今夜扁舟來訣汝,死生從此各西東。

王安石《梅花》

Moai Huaa -- Ḣuang An J̈ek


żiang gok shuò jie moai,

墙角数枝梅,

ling ḣan ḋuk żɿ̀ kai。

凌寒独自开。

yieu drie buɿt ȷ̈ié suet,

遥知不是雪,

ḣue ḣiú òm hiang lai。

为有暗香来。

明代

《早梅诗》

早梅詩是明代《韻畧易通》中展示其所記音系全部二十個聲母的聲母詩。其書的體例編排,聲母的排列就依照著這首詩的字序。

全詩原文及所對應聲母的音值如下:

東 風 破 早 梅

向 暖 一 枝 開

氷 雪 無 人 見

春 從 天 上 來

中古讀音 對應聲母
dung bung poà záo moai

xiàng noán yit jie kai

bing suet muo nyin gèn

qun żiòng ten ȷ̈iáng lai

d b p z m

x n - j k

b s m ny g

q ż t ȷ̈ l

汉字转中古音方法和工具

古诗文中古音标注步骤 (标注新诗文前,请先阅读)

本站中古音查询转码器

中古常用字音速查表

漢典網廣韻查詢

大小寫轉換